Chiều nay, ngồi bên khung cửa, tôi lặng lẽ đưa ánh nhìn vào một không gian mênh mông vô định. Những cơn gió đầu mùa đã bắt đầu thổi. Và yêu thương trong tôi lại ùa về với cảm giác chống chếnh, xốn xang…mới chiều hôm qua thôi, giờ này, cả chuyến xe có các anh chị, bạn bè đồng nghiệp còn rong ruổi từ hòn đảo xinh đẹp Cát Bà về với Hà Nội thân quen, chở cả 2 ngày bên nhau mãi sẽ đi vào kí ức…
Cảm xúc đầu tiên đến từ buổi sáng thứ 7 khi trời còn tinh mơ, có lẽ nếu không có chuyến đi này hẳn sẽ không ai biết con phố Trung Kính, mà nhất là dãy phố ngõ 132 lại yên tĩnh, tinh khôi và thanh bình đến trong trẻo trong sớm mai như thế. 5h sáng, anh em đồng nghiệp đã hẹn hò nhau từ cả ngày qua cùng gặp nhau ở công ty rồi lên xe chờ đón 2 ngày tận hưởng hương vị mặn nồng của gió, chờ được đặt chân lên bãi cát mịn màng của biển Cát Bà – Hải Phòng.
Như mọi chuyến đi khác, lên xe là tôi ngủ, ngủ cho quên say xe hoặc ngủ để trốn tránh cảm giác chờ đợi, sốt sắng, nhất là lúc đang háo hức muốn đến với biển xanh đã bao ngay thèm khát như thế. Thế nhưng với sự hài hước của người hướng dẫn viên du lịch, cả xe hơn 40 người không ai ngủ nổi. Bởi chúng tôi còn mải chơi trò chơi, cười đùa. Khi thì những câu đố vui khiến cả xe náo nhiệt bàn luận, khi hò hét chiến thắng với trò cá biển số các xe khách đi qua, cũng có khi trầm ngâm lắng nghe giọng hát chân thành của ai đó cất lên ngại ngùng dành tặng mọi người…
Thế rồi xe đến Hạ Long, từ đây cả đoàn đợi phà để ra Cát Bà. Khoảnh khắc mà cả đoàn mong đợi đây rồi, những ngọn núi xanh mướt nhấp nhô trên biển hiện ra. Những ngọn núi san sát, hòa với màu nắng vàng và chuyến phà chầm chậm lướt trôi. Gần trưa mà không khí thật mát mẻ và trong lành, có ai cất giọng hát khe khẽ:” Nắng lên rồi đêm vội đi ngày đang tới, đất với trời bắt tay nói câu chào nhau, gió tung tăng vui đùa bay làn tóc rồi, cả thiên nhiên cũng hân hoan đón mặt trời…”. Quả đúng như vậy, hòn đảo Cát Bà xinh đẹp đã hiện ra, những nụ cười hồ hởi vui sướng trên gương mặt anh chị em, bạn bè phấn chấn vì đã vượt qua đoạn đường xa xôi. Cát Bà ơi, nắng vàng và biển xanh ơi, chúng tôi cùng đi bên nhau đã đến rồi đây!
Giờ ăn trưa đã được công ty đặt khách sạn chuẩn bị chu đáo, bữa ăn đầu tiên không vì mọi người đều đã thấm mệt sau chặng đường xa mà không khí bị chùng xuống. Vẫn là những nụ cười như ban sáng, bây giờ còn là những câu hỏi han nhau có mệt hay không, có ai say xe không, rồi dặn dò nhau nhớ ăn thật no lấy sức chiều xuống biển tắm cho thỏa thuê…
Nhưng có lẽ phải đến tối, khi ánh lửa trại được thắp lên mới là lúc chúng tôi cảm nhận được rõ rệt và sâu sắc nhất những niềm vui, thân thiết khi bên nhau. MC quả là khéo léo khi đan cài những trò chơi với các tiết mục văn nghệ của các phòng đã được chuẩn bị từ khi còn ở nhà.
Vui nhất và đáng nhớ nhất có lẽ là trò “Hóa đá”. Tính chất vui nhộn của trò chơi, âm điệu sôi động của nhạc, và ánh lửa bập bùng soi rọi từng gương mặt người, thực sự đã mang lại cho chúng tôi những xúc cảm khó quên.
Khi sự hòa hợp một khối đã nhen lên thì sự sâu lắng của con tim qua những điệu nhạc, lời ca như sợi dây vô hình gắn kết chúng tôi lại bên nhau. Chưa bao giờ thấy những người đồng nghiệp của mình gần nhau hơn thế, yêu quý nhau hơn thế, hết lòng, nhiệt tình và đoàn kết với nhau hơn thế, như là chúng tôi “như đã dấu yêu” nhau tự thưở nào.
Đêm dần khuya hơn, ánh lửa trại nhỏ dần, nhưng những bàn tay vẫn nắm chặt vào nhau đi vòng quanh hát ” Nối vòng tay lớn”, ” Bốn phương trời” và hơi ấm từ đó dường như càng xiết chặt hơn tình cảm mà mọi người dành cho nhau. Vị mặn mòi biển ban tặng. Tiếng đàn guitar trầm bổng mộc mạc vang lên, ánh mắt ai ấm áp mơ màng, dáng ngồi ai đó trầm tư lắng nghe tiếng hát sâu lắng…tất cả đã hun đúc nên một đêm rất riêng, rất ấm của ngôi nhà chung BH.
Tôi nhìn qua các anh chị, bạn bè đồng nghiệp của tôi thật chậm, từng người, từng người, qua ánh sáng bập bùng của ngọn lửa, như nhen lên cái mong ước thu giữ lại hết những hình ảnh và khoảnh khắc đã diễn ra, chứa chan hạnh phúc và tình cảm lo sợ những hình ảnh đẹp đó sẽ trôi qua mất…
Sau một đêm ấm áp bên nhau, chúng tôi lại có một buổi sáng trọn vẹn với ánh bình minh bình yên trên biển, cùng hồi ức xa xưa về những chiến tích lịch sử trên địa danh Pháo Thần Công tại Cát Bà.
Sau những ngày khám phá đầy lý thú, chuyến phà đưa đoàn chúng tôi quay lại Hạ Long, về với đất liền để trở lại Hà Nội. Tôi cảm nhận được sự tiếc nuối trong câu nói, tiếng cười đùa khi chỉ còn chuyến xe khách nữa thôi là sẽ kết thúc 2 ngày nghỉ tuyệt vời.
Và ngay cả trong chuyến xe về mà ai cũng thấm mệt nhưng vẫn là những giờ phút ấm áp, vui vẻ với câu đố, vần thơ vui chia sẻ với mọi người cho đến những phút cuối cùng.
Có ai đó đã viết rằng: ” Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu chân mình trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác..” Và có một chuyến đi mùa thu đã mang lại cho khôn chỉ riêng tôi mà còn là tất cả mọi người những điều đó, đã in dấu đã khắc sâu tận trong trái tim.
Có một chuyến đi trong tôi như thế!
Hàng năm, BH Media đều tổ chức tham quan du lịch cho các NV đến những địa điểm nổi tiếng của Việt Nam. Đây là một trong những chính sách đãi ngộ của Ban Lãnh đạo Công ty dành cho nhân viên để mọi người cùng yên tâm trong công việc, vui vẻ trong cuộc sống và ngày càng gắn bó hơn với Công ty.
Xin chân thành cảm ơn Ban giám đốc, lãnh đạo công ty…BH Media đã tạo điều kiện, cơ hội cho …thành viên công ty có được những ngày nghỉ thú vị, rất vui và bổ ích. Cảm ơn tình cảm mà anh em, bạn bè đã dành cho nhau những ngày qua. Tin rằng những ngày tới, chúng ta vẫn sẽ bên nhau sát cánh hơn nữa trong các công việc, dự án, hoạt động của công ty.
Xin chúc BH Media ngày càng lớn mạnh, phát triển và bền vững! Chúc tất cả anh chị em, bạn bè đồng nghiệp luôn mạnh khỏe, hạnh phúc và giữ trên môi những nụ cười tin yêu như những ngày qua bên nhau chúng ta đã thấy!
|
Minh Hạnh